8 câu hỏi
Đọc bài thơ sau và trả lời câu hỏi:
ÁNH TRĂNG
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện, cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
(Ánh trăng, Nguyễn Duy, NXB Tác phẩm mới, 1984)
Bài thơ Ánh trăng được sáng tác theo thể thơ nào?
Bốn chữ
Tự do
Năm chữ
Lục bát
Khi gặp lại vầng trăng trong một tình huống đột ngột, nhà thơ đã có cảm xúc như thế nào?
Rưng rưng
Lo âu
Ngại ngùng
Vô cảm
Trong bài thơ trên, tác giả nhắc tới những thời điểm nào?
Hồi nhỏ
Hồi về thành phố
Hồi nhỏ, hồi chiến tranh và hồi về thành phố
Hồi chiến tranh
Từ tri kỉ trong câu “vầng trăng thành tri kỉ” có nghĩa là gì?
Người bạn rất thân, hiểu rõ lòng mình
Biết được giá trị của người nào đó
Người có hiểu biết rộng
Biết ơn người khác đã giúp đỡ mình
Từ “ngỡ” trong câu “ngỡ không bao giờ quên” đồng nghĩa với từ nào?
Nói
Bảo
Thấy
Nghĩ
Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong câu thơ “như là đồng là bể - như là sông là rừng”?
Nhân hóa
So sánh
Nói quá
Nói giảm, nói tránh
Hình ảnh “trăng cứ tròn vành vạnh” tượng trưng cho điều gì?
Hạnh phúc viên mãn, tròn đầy
Hình ảnh của quá khứ nghĩa tinh, vẫn tròn đầy, trọn vẹn
Thiên nhiên, vạn vật luôn tuần hoàn
Cuộc sống hiện tại no đủ, sung sướng
Vì sao đến cuối bài thơ, tác giả lại “giật mình”?
Vì tác giả chợt nhận ra sự vô tình của mình và thấy cần phải trân trọng những gì đã qua
Vì tác giả vốn hay bị giật mình trước những tình huống bất ngờ
Vì vầng trăng đã gợi lại kỉ niệm xưa
Vì bất ngờ “ta” gặp lại vầng trăng xưa.
