Bài tập phát triển năng lực Tiếng Việt lớp 5 Tuần 2 có đáp án
14 câu hỏi
Đây là món quà một bạn nhỏ làm tặng mẹ.

Còn em, em dự định sẽ làm gì để thể hiện tình yêu của mình với bố/mẹ (ông/bà...)? Em hãy kể cho các bạn nghe nhé!
Bạn nhỏ này đã làm gì để mẹ vui nhỉ?

Bạn nào có mơ ước trở thành đầu bếp?
bạn Đậu
bạn Na
bạn Khang
Vì sao Linh có thể trở thành một nghệ sĩ tài năng trong tương lai?
Ghi lại cấu trúc câu mà cô giáo nói với cả lớp đại ý là: “Tất cả điều gì các em mong muốn đều có thể.”.
Em có thích nghe những lời ấy khi bắt đầu làm một công việc gì không? Vì sao?
Tên khác của câu chuyện có thể là:
Em hãy đặt tên khác cho câu chuyện trong bài đọc theo cách hiểu của em và giải thích vì sao em đặt tên như vậy.
Những ước mơ.
Con gái không nên làm kĩ sư.
Ước mơ bí mật của Đậu.
Bạn Đậu muốn giữ bí mật cho ước mơ của mình, em đoán công việc bạn ấy muốn làm sau này là gì?
☐ Là nhà báo
☐ Là một tình báo viên
☐ Là người bán hàng
☐ Là lính cứu hoả
Hãy ghi lời giải thích về dự đoán ấy của em.
Ghi lại ba từ ngữ miêu tả không khí của lớp học trong bài đọc.
Ví dụ: vui vẻ,...:
Tìm từ ngữ đồng nghĩa với từ “đầu bếp” trong câu: “Con ước được làm đầu bếp ạ!”.
Theo em, có thể thay từ “ca sĩ” trong câu “Ca hát là nghệ thuật của giai điệu và của vẻ đẹp ngôn từ nên ca sĩ cũng là một nghề tuyệt vời” bằng từ ngữ nào? Vì sao?
Em hãy quan sát hình bìa sách bên.
Em nghĩ cuốn sách đó nói về:

một cô bé làm ra một chiếc cửa sổ.
một cô bé thích ngồi suy tư bên cửa sổ.
những con cá chép.
Hãy đọc bài giới thiệu về nhân vật thầy hiệu trưởng Ko-ba-ya-shi So-sa-ku dưới đây và trả lời câu hỏi ở cuối bài.
Trong câu chuyện ở bài đọc Bạn có thể, cô Bình là một cô giáo luôn ủng hộ những ý tưởng của học sinh để các em nghĩ rằng “Mình có thể!” trong mọi dự định. Và điều ấy cũng giúp mình liên tưởng tới thầy hiệu trưởng Ko-ba-ya-shi So-sa-ku trong câu chuyện Tốt tô-chan – cô bé bên cửa sổ.
Trong truyện Tốt tô-chan – cô bé bên cửa sổ, do có những bất đồng ở trường học cũ, mẹ của Tốt tô-chan đã đưa em tới học ở Trường Tiểu học To-moe của thầy hiệu truong Ko-ba-ya-shi So-sa-ku.
Trường To-moe rất đặc biệt: có lớp học là những toa tàu cũ, cả trường chỉ có năm mươi học sinh, ai cũng đặc biệt như Tốt tô-chan, thậm chí có cả những em bị khuyết tật.
Thầy hiệu trưởng Ko-ba-ya-shi rất yêu thương và tôn trọng học sinh của mình, luôn để học sinh tự do phát huy cá tính, khả năng bẩm sinh. Thầy sẵn sàng nghe cô bé Tốt tô-chan nói say sưa suốt gần bốn tiếng trong buổi gặp mặt đầu tiên.
Ở trường To-moe, thầy giáo cho bọn trẻ được tự chọn chỗ ngồi và không có thời khoá biểu nhất định, học sinh thích học môn gì nhất thì cứ tự học môn đó trước, những môn không thích thì học sau. Các thầy cô chỉ làm nhiệm vụ hướng dẫn học sinh khi cần và cho bài tập. Nếu hoàn thành nội dung học tập, buổi chiều các em có thể được tự do dạo chơi cùng cô giáo.
Cũng ở ngôi trường ấy, thầy giáo đã hướng dẫn học sinh ăn đủ chất dinh dưỡng bằng một cách riêng, đó là chuẩn bị một bữa ăn có cả “thức ăn của đất” và “thức ăn của biển”; được tổ chức cắm trại, du lịch, tham gia làm công việc đồng áng, tự nấu thức ăn,... Những điều đó giúp học sinh làm quen với các công việc, mở mang tầm mắt, gần gũi với thiên nhiên.
Chi tiết làm mình ấn tượng nhất là khi thấy Tốt tô-chan tìm cái ví trong nhà vệ sinh, thầy Ko-ba-ya-shi đã đồng ý để cô bé làm việc đó.
Tất cả những điều ấy đã khiến cho thầy Ko-ba-ya-shi trở nên thật đặc biệt – một người thầy rất hiểu và thông cảm với trẻ em. Các bạn có nghĩ thế không? Vì sao các bạn lại nghĩ như vậy?
Em hãy tô màu bức tranh dưới đây:

Bức tranh vẽ cảnh gì nhỉ? Em hãy tả lại bức vẽ nhé.
Em hãy vẽ một bức tranh về gia đình em và nói cho các bạn nghe nhé.
