10 CÂU HỎI
Tác giả của tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ là ai?
A. Victor Hugo.
B. Anton Pavlovich Chekhov.
C. Lev Tolstoy.
D. Ernest Hemingway.
Văn bản Một chuyện đùa nho nhỏ thuộc thể loại gì?
A. Truyện ngắn.
B. Tiểu thuyết.
C. Kịch.
D. Truyện vừa.
Truyện ngắn Một truyện đùa nho nhỏ được in trong?
A. Một chuyện đùa.
B. Một chuyến đi.
C. Truyện ngắn Sê - khốp.
D. Một tấn kịch.
Tác phẩm được kể theo ngôi thứ mấy?
A. Ngôi thứ nhất.
B. Ngôi thứ hai.
C. Ngôi thứ ba.
D. Ngôi kể đan xen.
Người kể chuyện thấy đồng cảm với Na - đi - a về điều gì?
A. Về nỗi ám ảnh của nàng đối với tuyết.
B. Về nỗi sợ của nàng mỗi khi nhắc đến trượt tuyết.
C. Về nỗi sợ của nàng với tình yêu.
D. Về nỗi sợ của nàng với thời tiết.
Câu văn nào sau đây hé lộ ý đùa cợt của nhân vật "tôi"?
A. Cô phải biết sợ thế là nhát gan, xoàng lắm cô ạ!
B. Tôi cam đoạn với cô là chúng ta sẽ chẳng hề gì đâu.
C. Ôi gương mặt đáng yêu của nàng mới ngộ nghĩnh làm sao!
D. Na - đi - a, anh yêu em!
Vì sao Na-đi-a “không muốn tin rằng gió đã nói điều ấy”?
A. Vì nàng muốn tin rằng chính "tôi" đã nói điều ấy.
B. Vì nàng vẫn mang trong mình nỗi sợ đối với trò trượt tuyết.
C. Vì Na - đi - ta vốn không nghe rõ.
D. Đáp án khác.
Hình ảnh nào xuất hiện ngăn cách hai nhân vật?
A. Hình ảnh “đàn quạ”.
B. Hình ảnh “khu vườn nhỏ”.
C. Hình ảnh “hàng rào cao có đinh nhọn”.
D. Hình ảnh “khe hở”
Khi chuyển về thời điểm "bây giờ", nhân vật "tôi" có tâm trạng gì?
A. Tâm trạng hạnh phúc.
B. Tâm trạng hoài niệm.
C. Tâm trạng vui mừng.
D. Tâm trạng xúc động.
Sau lần trượt tuyết đầu tiên, từ khi nảy sinh ý đùa với Na-đi-a hành động, cử chỉ nào của nhân vật “tôi” cho thấy anh không còn khả năng đồng cảm với Na-đi-a nữa?
A. Hành động lấy chiếc khăn tay che miệng.
B. Hành động thờ ơ đứng nhìn Na-đi-a tự leo lên những bậc thang và trượt tuyết một mình trong nỗi sợ hãi.
C. Những cử chỉ xa cách, đứng nhìn nàng từ xa và lời nói thì lãnh đạm, không còn sự nồng nhiệt, đắm say như xưa nữa.
D. B và C đúng.